Thứ Bảy, 3 tháng 12, 2011

GVĐN 02 - Chùm thơ lục bát của Lê Tuấn Đạt

Lê Tuấn Đạt

MẸ TA TÓC CHÍN

Rong chơi mới chút xíu mà
Soi vào suối thấy trán ta nhăn rồi
Ta về với mẹ ta thôi
Mẹ ta tóc chín đang ngồi đợi ta
Quê hương đâu cũng là nhà
Nhưng đâu có mẹ mới là quê hương

Mẹ ta ngồi cuối con đường
Lơ thơ mây khói đã vương đỉnh đầu
Ta đi rón rén qua cầu
Như thằng bất hiếu lâu lâu ghé về
Mưa chiều dột mái nghèo quê
Mãi chơi đâu biết tái tê nỗi gì
Đường về sương ướt nặng mi
Thân hư nào biết lấy chi làm quà
Thì về chăm lại đàn gà
Về pha cho mẹ ấm trà ngày xưa
Lang thang ngần ấy đã vừa
Về nghe mẹ kể chuyện xưa, lâu rồi…
Rưng rưng nắng dậy bên đồi
Mẹ ta tóc chín đang ngồi đợi ta
Thì về, giũ bụi đường xa
Ngồi bên hiên giúp mẹ già nhặt rau


XỨ LẠ

Từ ngày chân lạc chốn đây
Lòng không mưa nắng bỗng đầy nắng mưa
Ngại ngần nấn ná dây dưa
Sợ người tan mất nên chưa dám về.


VỚI NGƯỜI MÙ

Nắng như tiếng én bên ngoài
Sờ tay chạm nắng biết ngày đang lên
Gió đi như dải lụa mềm
Nghiêng tai lắng gió biết đêm đã về
Bàn tay quấn quít mân mê
Biết lòng nhân ái bốn bề còn vây.


CHIẾC LÁ ĐA

Bạn tôi qua xứ Ca na
Để tìm một chiếc lá đa gói trời
Lá đa không ở xứ người
Bạn tôi ngồi hát mấy lời vu vơ
Ngồi trên đám tuyết, bạn mơ
Chiều xưa thêu nắng rợp bờ cỏ xanh
Bên này tôi cũng buồn tênh
Lá đa từng đám rụng bên hiên nhà
Trâu ta ăn cỏ đồng xa
Mơ gì tắm nước chảy ra từ nguồn?
Bạn tôi đâu biết tôi buồn
Nỗi buồn vương vít như hồn lá đa
Ước gì gom được trời xa
Lá khô đôi lá gửi qua tặng người.
Để khi hong với gió trời
Sẽ nghe cuống lá vọng lời cội xưa

Giảng viên Lê Tuấn Đạt trước đây là hội viên Hội VHNT Đồng Nai. Những năm gần đây, anh không tham dự sinh hoạt Hội nữa nhưng vẫn làm thơ tặng bạn bè và tặng gácVĂNđồngnai.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét