Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2012

GVĐN 05: THƠ HẠNH VÂN

Hạnh Vân
(HV Hội VHNT Đồng Nai)

Mùa không phai

Anh đừng vội yêu những ngón tay thon
non nhuốt sẽ ráp thô cùng tảo tần hôm sớm
nước đục
nước trong
những ngón gầy rũ héo
khô khát, chai sần còn được nép vào anh?


Anh đừng vội yêu ngực xuân căng tràn hay mắt hạ biếc xanh
nắng sẽ phai trên muốt trần nà nuột
gió sẽ thôi phập phồng
mưa sẽ thôi rạo rực
chiếc lá gầy nghiêng sắc úa về thu

Anh đã đi qua biết bao mùa
xin đừng tiếc men xuân tràn một thuở
xin đừng níu tình hạ bùng như lửa
dẫu hồng nhan em rơi rớt lạc mùa

Anh hãy hôn lên tóc em cả khi tóc phai màu
hôn lên mắt em cả khi vết chân chim in dấu
hôn lên những vết rạn hằn trên da em sau mùa thai nghén
hôn lên những thô ráp cỗi cằn
cho héo úa hồi sinh

Để chỉ một mùa yêu thẳm suốt đôi mình...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét