Nguyễn Đăng Hà cùng học một thời với Nguyễn Tất Nhiên ở trường trung học Ngô Quyền (Biên Hòa). Anh cũng làm thơ từ tuổi học trò.
Lớn lên, anh làm nghề giáo cùng nhiều nghề khác.
Tính đến năm nay (2012), anh đã từ bỏ cuộc đời vừa tròn 5 năm.
Nguyễn Đăng Hà
(1953-2007)
Thơ viết trước 1975
Đốt đời mưa sa
Chưa nhen ngọn lửa đốt đời
Trong hiu quạnh bỗng nhớ người tình chung
Bãi dài sâu vết chân ngưng
Trăm con sóng vỗ bao dung bến bờ
Cồn xa gió tạt, tình cờ
Hàng cây kết lá tỏ mờ tên nhau
Bụi mù treo đỉnh dốc sầu
Tiếng rưng rưng xót thuở đầu tiên, qua
Hồn bao năm hạt mưa sa?
1969
Tiễn
Bóng sang sông, bóng trở về
Bóng mừng hạnh phúc, bóng nghe ngậm ngùi
Bóng vươn vai, bóng ngã ngồi
Bóng tôi quạnh với bóng người, chia hai.
1972
Các em học ở Ngô Quyền
Các em áo trắng Ngô Quyền
Nón che mái tóc, môi duyên hé cười
Tuổi hồng chở vạn mùa vui
Với cơn mộng đẹp, với đời như hoa
Mắt nào trong thoáng nhìn xa
Đã ngường ngượng má mười ba, ửng hồng
Các em, rợp mát sân trường
Với môi thơm ngát thiên đường vừa quen
Cất trong sách vở dịu dàng vô biên
Chân còn dạo khẽ hàng hiên
Nên người chợt thấy lòng bâng khuâng thầm
1971
Đôi mắt
Đôi mắt ấy bây giờ ta mới biết
Là dòng buồn trôi chảy suốt trăm năm
Vì chẳng thể một lần đau đớn hết
Nên âm thầm em khóc giữa trời không
Đôi mắt ấy bây giờ ta mới thấy
Là sương mù hòa nhập với hư vô
Ôi, đôi mắt lạ lùng! - Ta nhớ mãi!
Giữa đau thương như biết nói đợi chơ.
1973
Tiếng vọng cổ trong đêm
Não nuột trong đêm câu vọng cổ
“Chàng ơi, lòng thiếp lạnh như mưa!”
Lòng ta cũng lạnh, ai ca hộ?
Giữa cuộc trăm năm vốn hững hờ
1973
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét