VỀ CHÙM THƠ MỚI của LÊ TUẤN ĐẠT
Nhận đựơc chùm thơ mới của Lê Tuấn Đạt, thấy lạ, tôi đọc rất kỹ rồi đọc lại chùm thơ lục bát của anh đăng trên blog nầy không lâu. Và tôi bảo lưu ý kiến trước đây khi giới
thiệu lục bát của anh: “Anh có giọng thơ
thủ thỉ - nhỏ nhẻ, lối viết giản dị, bâng quơ, phóng túng, bãng lãng, mà
tình ý sâu sắc, đậm đà, đạt phong độ thi sĩ như phong cách sống của anh”.
Và vài cảm nhận mới về thơ anh:
Câu thơ thân thương vì gặp lại những hinh ảnh thân thuộc từng gắn
gó với tuổi thơ chân quê của mình: Bóng trầu, thân cau, tiếng gà, đôi trâu, bờ rào, tàng cây, bờ rào, khóm tre, bóng cò…
Diễn đạt thì lãng đãng, thường bâng quơ ngây ngô, nhưng là cái
bâng quơ , ngây ngô đến vô tư của
đồng dao và cái lãng đãng của thi sĩ nên thành thơ và thành thơ hay. Xin hãy
đọc lại khổ đầu trong bài “QUA ĐƯỜNG” của anh:
“Qua
đường vì một cụ già
Tay
dìu tay dắt, đưa bà cùng đi
Đưa xong,
không biết làm chi
Một
mình lóng ngóng lại đi… qua đường…”