Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

GVĐN 12: CHÙM THƠ NGỌC THÙY GIANG


NGỌC THÙY GIANG
(HV Hội VHNT Đồng Nai)



Ngọc Thùy Giang làm thơ từ trước 1975, trên bán nguyệt san Tuổi Hoa (miền Nam). Sau này, ông vừa làm thơ vừa viết nhạc. Về thơ, tuy viết nhiều nhưng đến nay ông mới chỉ in riêng được một tập “Chia nửa cho ai”. Hoạt động âm nhạc, ông viết không nhiều nhưng lại thường xuyên có mặt trong hàng ghế giám khảo các cuộc thi ca hát ở huyện Long Thành và một số huyện bạn.
Nhà Ngọc Thùy Giang ở bên quốc lộ 51, vừa bị giải tỏa trắng đế nhà nước làm đường cao tốc. Với số tiền đền bù ít ỏi, ông vẫn cố xây được căn nhà mới ở khu đất tái định cư còn nợ tiền hạ tầng. Khó khăn vô vàn trong cuộc sống, nhưng không sao, ông vẫn làm thơ!

Dấu hỏi

Trước ta là giấy trắng
Không hàng dọc hàng ngang
Trước ta là cõi lặng
Ta làm hay thơ làm?


Chữ nghĩa tròn dấu hỏi
Sứt mẻ từ tâm linh
Ta một đời tù tội
Làm sao thoát chính mình?

Người lưu đày tự chọn
Để thơ được tự do
Trên cánh đồng mộng tưởng
Gieo trồng những cơn mơ

Cơn mơ thì có thực
Ta và thơ có không?
28.10.2010


Nhà ơi!

Hẳn nhiên là ta sẽ sống thua ngươi
(Khai sanh ngươi đầu ta đã bạc)
Không chỉ là xi măng, đá, cát
Mỗi viên gạch hồng gắn kết những ước mơ

Ta vốn lang thang từ bé đến giờ
Đêm trải sương chan, ngày phơi nắng hạ
Lúc lạnh thèm trú chân dù chòi tranh, nhà lá
Hay mái hiên che đủ chỗ nằm

Qua hết một đời hơn sáu mươi năm
Ta thảng thốt thấy người đàng hoàng, to đẹp
Cứ nghĩ là cha ông phù phép
Bằng mồ hôi, nước mắt một kiếp người

Gia tài xưa để lại là nhà ngươi
Rồi ta sẽ lưu truyền cho con cháu
Chỉ tiếc rằng thời gian không cho ta nương náu
Để song song tồn tại cùng ngươi

Nhà ơi!
Mơ ước xưa hiện thực đây rồi
Ta có chết cũng an lòng thỏa dạ.
28.3.2012


Gởi Trúc Thanh Tâm
Đối ảnh trên gácVănđồngnai số 2

Trông qua đã thấy ngươi cười
Chắc trang quân tử, chắc người nghĩa nhân?
Trúc nào là trúc thanh tâm
Mà thơ trang trải bao năm với đời
Ta và người kẻ ngược, xuôi
Gặp chăng giữa trận khóc cười nhân gian
Ước mơ dù chỉ một lần
Tri âm, tri diện, tri tâm bạn bè
Dù rằng kẻ chợ người quê
Thi ca cũng lụy một bề đa mang
Trông ngươi giống kẻ làng nhàng
Thì ta cũng thứ lan man với đời
Đôi dòng gởi tặng nhà ngươi
Đọc chơi cũng được, không thời... vứt đi!
27.3.2012


Hội ngộ

Tặng Trần Ngọc Hưởng & Võ Thanh Quang

Phố Tân An trải nắng vàng
Ta về thăm lại một lần người xưa
Bạn từ mấy thuở ban sơ
Đến nay hai đứa làm thơ... vẫn nghèo!
Bãi đời mòn mỏi trông theo
Công danh sự nghiệp bọt bèo thời gian
Gặp nhau khản giọng cười khan
Thương nhau biết có lỡ làm nhau đau?
Bao nhiêu nước chảy qua cầu
Trôi bao khanh tướng công hầu sau lưng
Nâng ly nửa tủi nửa mừng
Tủi ta tóc bạc dở khùng dở điên
Rượu ngon gặp lại bạn hiền
Uống cho cạn hết nỗi niềm tri âm
Phố Tân An đổ bóng thầm
Ta về hẹn với trăm năm cùng người


Gởi Võ Thanh Quang
Nhớ ngày sơ ngộ 12.6.2011

Một đời đâu phải dễ
Ta với người gặp nhau
Tứ hải giai huynh đệ
Lạ trước rồi quen sau

Tri âm từ lâu lắm
Văn chương bắc nhịp cầu
Thuở nào ta lẩm cẩm
Trải lòng ra mấy câu

May mắn vẫn còn ngươi
Xửa xưa nào giữ lại
Một hồn thơ thơ dại
Tuổi học trò ngu ngơ

Chỉ có thể là mơ
Ngỡ mất rồi mãi mãi
Nhưng rất rất bất ngờ
Hạnh phúc ngày gặp lại

Cảm ơn ngươi xiết bao
Kẻ “giữ đền” văn học
Dù nay ta bạc tóc
Vẫn kết tình anh em
14.6.2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét