NGỌC KHÁNH
(HV Hội VHNT Đồng Nai)
Ngọc Khánh là bút danh của cô giáo Nguyễn Thị Khánh. Tham gia Hội
VHNT Đồng Nai, Ngọc Khánh là một cây bút thầm lặng viết, cầu thị và đã đạt được
nhiều giải thưởng trong các cuộc thi.
Cô giáo Ngọc Khánh đã gắn bó với ngôi trường THPT Nhơn Trạch ở một
huyện xa của Đồng Nai nhiều năm. Ngoài công việc dạy văn thì viết văn, làm thơ,
viết báo đã là lĩnh vực hoạt động khác mà cô luôn thực hiện nghiêm túc, có
trách nhiệm. Quê hương và học trò hiển hiện nhiều trong văn thơ của Ngọc Khánh.
Có bài, cách thể hiện của cô còn chưa thật cao tay nghề, nhưng cái tình của con
chữ thì rất sâu đậm ở tất cả. (Khôi Vũ)
HOÀI NIỆM QUÊ XƯA
Bạn email
muốn về quê chơi Tết
Bao nhiêu năm
“đê đầu tư cố hương”
Trong ký ức
hiện lên bao vẻ đẹp
Một vùng
quê Nhơn Trạch thân thương
Bạn vẫn nhớ
những con đường đất đỏ
Buổi sớm
mai lọc cọc tiếng xe trâu
Những cánh đồng
nồng nàn mùi hương lúa
Cánh cò bay
lả lả giữa trời chiều
Bạn không
quên dòng sông xưa lấp lánh
Thủy triều
lên, bán nhật, nặng phù sa
Lũ cáy đỏ
bò ngổn ngang mặt ruộng
Canh mồng tơi
thêm vị ngọt quê nhà
Bạn nhắc lại
những đêm trăng đầu tháng
Đứng trên đê,nhìn
về phía Sài gòn
Bên ấy
sáng, một góc trời lấp lánh
Ơ đây buồn,
mong ngóng ánh trăng non
Bạn hỏi về
những vườn điều trĩu quả
Trái đỏ
cây, hương nức đến say lòng
Đường đi học,
rừng cao su thay lá
Mỗi mùa
xuân rừng như tỏá khói sương
Bạn nhớ cả
miền quê thời thơ bé
Trên lưng
trâu đùa nghịch giữa đồng làng
Thương nhớ
quá, miền quê thời tuổi trẻ
Nụ cười ai
cho lòng dạ xốn xang
Có những điều
đã đi vào ký ức
Thời gian
trôi, mọi thứ phải đổi thay
Có những ước
mơ đã thành hiện thực
Nhịp đời
vui đang đến từng ngày
Mùa xuân bạn
về, chúng ta cùng nhắc
Kỷ niệm xưa
trong hoài niệm quê hương
Mùa xuân bạn
về, chúng ta cùng ước
Thành phố tương
lai giữ mãi vẻ đẹp riêng
Nhớ
người học trò nghèo nghỉ học
Mùa thu giăng
mắc bao hòai niệm
Những bóng
hình quen giữa cuộc đời
Ánh mắt em và
tiếng hát chơi vơi
Tháng chín tựu
trường, áo như mây trắng
Em đã về đâu?
Nơi nào xa vắng?
Bầu trời vẫn
xanh, lá vàng vẫn bay…
Con đường đến
trường vương vấn heo may
Trang giấy mở
ra nhớ màu mực tím
Tôi tự trách
mình vô tâm, bình thản
Giáo án tôi đẹp
đẽ ước mơ đời
Đâu biết rằng
trong số học trò tôi
Có những em
phải giã từ trường lớp
Cảnh nhà
nghèo, bao gian nan khó nhọc
Trên ao sen
thơm em vất vả sớm chiều
Sau ngày khai
trường, cha mất, mẹ đau
Gió lạnh thổi,
hạt mưa buồn phiêu bạt
Từ khi em
không còn trong lớp học
Bài giảng tôi
đâu chỉ có niềm vui!
Giáo án tôi,
chân thật những trang đời
Số phận con
người, ưu tư cuộc sống
Tôi mong em
giữ được niềm hy vọng
Mỗi bước đường
thêm vững một niềm tin
Dù mùa đông
còn những áng mây buồn
Nắng vẫn ấm, đợi
chờ mùa xuân đến
Mùa
tháng Năm
Mùa trái cây
về trong tháng Năm
Như muốn
thêm hương cho ngày Đoan Ngọ
Mùi quả chín
thoảng thơm trong gió
Làm ngọt
ngào cả cái nắng trưa
Em hái trao
tôi chùm quả đầu mùa
Hương quả tự
nhiên bay, sao tay mời bối rối
Em muốn mời
sao em không nói?
Để không
gian đằm thắm vị ngọt say
Tiếng ve ran
gọi nắng giữa vườn cây
Trái chôm
chôm thấy nắng về đỏ mặt
Trái thơm
chín vàng tròn xoe mắt
Cây sầu
riêng xanh tư lự cuối vườn
Vườn của em đậm
đà sắc hương
Mới hiểu quê
ta bốn mùa hoa trái
Tôi ra về hương
còn bay theo mãi
Để nhớ hoài
mùa quả chín tháng Năm
Hình
như
Hình như tôi đã trách em
Đôi lần đến
lớp, gọi lên trả bài
Em loay
hoay, ấp úng hoài
Hỏi bài cũ,
đáp vẫn sai ít nhiều
Hình như có
một buổi chiều
Mưa rơi tầm
tã, thủy triều lên nhanh
Gặp em, xóm
nhỏ, mái tranh
Trong nhà mưa
dột, ngoài sân nước đầy
Hình như cũng
có đôi ngày
Gặp em đến
lớp áo bay dịu dàng
Không xe đưa
rước đến trường
Mồ hôi rớt
hột theo vòng đạp xe
Hình như
tôi cũng có nghe
Cảnh đời
nghèo khó xuân về tủi thân
Em ơi cố gắng
học hành
Mai này đỗ đạt,
thành danh nên người
Dạy em kiến
thức vào đời
Lời quan trọng
nhất là lời yêu thương
Dạy em nhân
ái, cảm thông
Gắng công vượt
khó bền lòng đi lên
Dạy em nghị
lực niềm tin
Hình như…tôi
cũng dạy mình đấy thôi
Em ơi, xuân
đã đến rồi
Thầy trò
chung sức, cây đời mãi xanh
HIỆU ỨNG
Soạn Giáo án
bằng phần mềm Powerpoint
Click chuột
vào Custom Animation
Chọn Effect,
bắt đầu hiệu ứng
Và tôi cũng bắt
đầu tưởng tượng
Checkboard, dòng chữ hiện
hàng ngang
Nhớ các em mỗi
buổi sáng đến trường
Từng dòng, từng
dòng Appear trong lớp học
Ánh mắt tìm
nhau, quên đường xa khó nhọc
Fly from top như nắng
sáng tươi hồng
Từ trời cao
tuôn đổ xuống mênh mông
Và Spiral như
cơn mưa vào hạ
Từ đâu về reo
vui trên cây lá
Box một cái hiện
lên ảnh nhà thơ
Ánh mắt em cũng
chớp, thật bất ngờ
Và Zoom
out, cho hiện hình Đất nước
Ôi quê hương,
bao giờ đi hết được?
Cuộc đời tôi
như Swivel xoay vòng
Năm tháng
qua, nhiều lúc long đong
Nhưng mỗi lần
đứng trên bục giảng
Theo Flash
once, biến ngay bao lo lắng
Tôi hiệu ứng
từng bài, như Wipe right đời tôi
Từng dải Strip
đi qua với những buồn vui
Đến với các
em, tâm hồn Stretch mở rộng
Và tôi ước, mình đừng Crawl quá chậm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét