LÂM QUẾ
(TP Biên Hòa)
CẤT CHO QUEN
Những con chữ! Sao mà gần gũi
Ngày, tháng, năm... tíu tít tuổi học trò
Tập làm văn, tôi gọi chữ ước mơ
“Ừ...”, hai đứa lòng vui nghiêng ngả
Tôi lớn dần theo mỗi năm lên lớp
Cũng dại khờ thêm mấy đợt... ăn đòn
Học đủ nhiêu thôi, mồ côi rơm rạ
Cấm tiệt văn chương chữ nghĩa đèo bồng.
Ôi lời từ bi nằm trong mộ cỏ
Ôi tiếng chuông ngân trên đỉnh núi chiều
Bài học yêu thương hôm qua mới viết
Mà đã chiều nay mưa tan giữa trời (*)
Đời hí hoạ tôi quẩn quanh hú hoạ
Hụt hẫng đầm lầy chữ vớt tôi lên
Giấy trắng mực trong trải lòng non dạ
Tôi hiểu rồi, mọi thứ - cất cho quen!
(*)
Tôi thu tôi bé lại làm mưa tan giữa trời. (Nhạc TCS)
Hoàng Anh Tuấn
(237, Hồng
Hà, Cốc Lếu, Lào Cai)
CHÂU LONG NÓI VỚI DƯƠNG LỄ (*)
Bao năm đầu ấp môi kề
Cớ sao phận thiếp hẩm khê hỡi chàng!
Giữa đường đứt gánh đa đoan
Chàng đem duyên bạc đổi vàng làm tin
Van chàng chàng để em xin
Lồng son khóa bặt tiếng chim gọi ngày
Ơi người trọng nghĩa xưa nay
Biết em héo úa đắng cay đêm trường
Thân em trĩu nặng giọt sương
Cỏ trao tay gió mà thương lấy mình
Huê hường vẹn tấm lòng trinh
Canh khuya em dập lửa tình lên men
Cạn xuân cửa ngỏ lơi then
Thì trăng đã khuyết, thì đèn đã hao
Chàng thành biểu tượng thanh cao
Còn em hạt bụi tan vào mênh mông...
Em đi về phía chiều đông
Bến sông vạt cải lên ngồng từ lâu
Bóng chàng xanh khuất ngàn dâu
Dưới chân đỏ miếng bã trầu vừa rơi...
Chú
thích:
(1), (2)
Tên các nhân vật trong vở chèo cổ Lưu Bình - Dương Lễ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét