Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012

GVĐN 14: THƠ NGUYỄN THÁI SƠN


Nguyễn Thái Sơn
(HV Hội Nhà văn VN tại TP HCM)

TA TRỐN NỢ ĐÁO NỢ CHÍNH MÌNH

Bao tản văn gạch xóa chữ nọ lấn chữ kia
mực đỏ đè mực đen
             gián gậm mối xông
                             không thể gửi in,
những câu thơ “thôi xao” đến nát nhàu
run bút run tay không viết
chưa nhớ đã phải quên
chính nhà thơ - chẳng đợi ai - bóp chết.


Con lớn chưa có việc làm
con nhỏ sắp thi đại học
những suy nghĩ dằn vặt không thoát xác thành chữ thành lời
hóa sỏi mật u dữ u lành ẩn vào gan ruột
quá “chín tháng mười ngày” không rời bụng mẹ
những bào thai ngạt thở “chết lưu”…

Con lớn có việc làm - cố giữ được chỗ làm
con nhỏ đậu đại học - còn phải thi tốt nghiệp
bút khất nợ giấy giấy trốn nợ người
ta đáo nợ quỵt nợ chính mình
thuyền độc mộc quẩn trong vũng hẹp…
                                                          Hà Nội, 11/2009


SO LE...
                    Gửi MK

Ta xương rồng chẳng còn tươi
cô đơn đi lạc giữa mười ngón tay
nén lòng không mộng chẳng say
gõ đàn lỡ nhịp hát chay nhịu lời

so le ngần ấy năm trời
Người dài mượt tóc Ta vơi nửa đầu
chẳng nên cơm cháo gì đâu
nước đầy
               dây mảnh
                                  đắm gầu
                                                 giếng khơi !...
                                                              Saigon, 2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét