Thứ Ba, 14 tháng 2, 2012

GVĐN 07: 2 BÀI THƠ DỊCH CỦA LÊ TUẤN ĐẠT

Elizabeth Renker

My Life Is Like A Rose

My life, I think, is like a rose
Which needs both sun and rain
I, too, to grow, need both these things
Some joy as well as pain .

 And while the rose is beautiful
Its fragance very sweet
It bears sharp thorns, like problems
And adversities I meet .
 I know my life is beautiful
And when I feel forlorn
I remind myselff the fairest rose
Won’t grow without a thorn .

 Francine Pucillo 
Antiques

So here I am in this old chair
They think that I’m antique
Well I don’t care what they say
I know that I’m unique
*Antiques are hard to come by
So please just have a look
Take your time and look around
I know that you’ll get hooked
*Keep those eyes right on the prize
Yes that would be me
I’m sure you know without a doubt
There’s love in history
*I can tell you stories
They’d make your hair just rise
Got good secrets I want to tell
But know that’s not too wise
*This was sure the smartest move
I’m totally content
Sitting here and looking out
Love this time well spent
*Well don’t you ever count me out
I’m chipper bright and gay
Wanna have some fun come on
I’ll show you all the way.


Lê Tuấn Đạt dịch

Đời Em Như Một Đóa Hồng

Em nghĩ đời em tựa đóa hồng
Cần mưa, cần nắng mới đơm bông
Đời em cũng vậy, cần đau khổ
Cần cả niềm vui để sống cùng
 Khi hồng nở đẹp, tỏa hương xa
Gai nhọn đầy minh sẽ tủa ra
Như bao trắc trở em từng gặp
Trên lối em đi vậy đó mà.
 Em biết cuộc đời em đẹp lắm
Nên khi lòng chợt thấy cô đơn
Em thường tự nhủ: vì hồng đẹp
 Nên phải nhiều gai, chẳng khác hơn!


Đồ Cổ
Tôi ngồi trên chiếc ghế cũ nầy
Họ nghĩ tôi là đồ cổ đấy
Họ nghĩ gì tôi cũng kệ thây
Chỉ biết mình là hàng hiếm vậy 
Đồ cổ đâu phải tìm là thấy
Không tin mời bạn cứ nhìn coi
Coi chầm chậm thôi, coi cho kỹ
Thế nào rồi cũng thích mê tơi
Đó, đó, cái món đồ quý đó
Nào ai xa lạ, chính là tôi! 
Tôi biết chắc là ai cũng biết
Cổ vật xưa thường được quý yêu
Chuyện tôi biết nếu đêm ra kể
Thì lắm người phách lạc hồn xiêu
Chuyện ly kỳ thì nhiều nhiều lắm
Nhưng dại chi mà khoác lác nhiều 
Thôi khôn nhất là đừng có kể
Vì riêng tôi đã thấy hài lòng
Ngồi ở đây nhìn ra ngoài đó
Phút giây này mới thật thong dong 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét